
Anh chỉ là đoán thôi. Có một người đàn ông ở một nơi nào đó. Người đàn ông đó yêu một người phụ nữ. Anh ấy rất bối rối và muốn cho người phụ nữ biết tình cảm của mình. Một hôm, người đàn ông cuối cùng đã quyết định tặng quà cho người phụ nữ. Anh ta tặng một chiếc nhẫn, và nói với cô ấy rằng, nếu đồng ý kết bạn với anh ấy, thì cô ấy có thể đeo chiếc nhẫn này và đến gặp anh ấy, nếu không muốn thì cứ ném chiếc nhẫn đi.

"Chắc chắn là có người dàn dựng rồi. Tôi có rất nhiều bằng chứng ngoại phạm. Làm sao tôi có thể qua lại giữa khách sạn và nơi xảy ra án mạng trong hai tiếng rưỡi chứ?" Hiện trường ở nơi nào? Tôi đã nhờ luật sư làm đơn xin bảo lãnh cho tôi, mấy ngày nữa là tôi có thể rời khỏi đây."....

Misaki cau mày nhận xét:
- Lời kể của Sumi rất lạ, có khi nào cô ấy lừa cậu không?
Takara tiếp tục lo lắng:
- Tại sao cậu ấy lại lừa mình chứ?

...
Hôm đó, Thanh tra Wanger của thành phố ghé thăm, ông cho Sherlock Holmes biết, theo tin tình báo của ông ta, có một người phụ nữ tên là Julie chuẩn bị ám sát ông để trả thù cho người chồng đã mất vì tai nạn xe hơi.

Có người cả đời cũng không có được một đóa hồng xinh đẹp, còn cậu lại được gặp những hai đóa hoa.
Cậu cười nhạo bản thân, rốt cuộc là cậu may mắn hay là bất hạnh?
Hóa ra, điều đau khổ nhất không phải là không gặp được hoa hồng, mà là phải đối diện với hai đóa hồng xinh đẹp như nhau.

....
Hoa sao, đây là loại hoa Tống Hải thích nhất, những bông hoa nhỏ màu trắng nhẹ nhàng đung đưa theo gió lúc sẩm tối.
Cậu quỳ xuống, cẩn thận ngắt mấy nhành hoa, gom thành một bó nhỏ.
Cầm bó hoa trên tay, Tống Hải cảm thấy trong lòng rất dễ chịu, nhưng khung cảnh này, hình như cậu đã từng gặp rồi mà không nhớ ra được.
Tống Hải tiếp tục đi dọc con đường, tiện chân rẽ vào một bờ đất nhỏ giữa hai thửa ruộng, ruộng bị bỏ hoang, cỏ dại cao đến ngang bắp chân của cậu.

Sau khi con trai đi học, cô Trương ở nhà một mình, hằng ngày quanh quẩn với bốn bức tường, ngoài cái bóng của bản thân và mấy con cá vàng tung tăng trong bể ra, cô chả có việc nào khác.

Jean vốn nghĩ rằng vợ mình hằng ngày ở nhà một mình cũng khá buồn, nếu có người làm bạn thì càng tốt, nhưng rất nhanh, anh đã phát hiện ra, Dianna thường xuyên chơi ở nhà mình đến rất muộn mới ra về, nên đã làm đảo lộn cuộc sống của gia đình anh.

Chỉ bằng tài quan sát về thói quen của kẻ tình nghi, viên cảnh sát đã phán đoán chính xác hung thủ giết hại cô gái chỉ trong một nốt nhạc.

....Khi sắp thi đại học, Thanh đến thăm tôi và cho biết: anh đã từ bỏ ưu tiên vào thẳng một trường đại học có tiếng ở phía Bắc, để tự thi vào khoa điện tử. Anh cầm mấy quả táo vỏ xanh còi cọc, ngại ngùng đưa cho tôi: “Hoàng ơi, anh tìm mãi mới được mấy quả này, sau này anh sẽ…”. Tôi nhìn mấy quả táo buồn bã nói: “Bây giờ là lúc nào rồi, ai còn ăn loại táo này nữa”. Thanh sững người trước câu nói của tôi. Một lúc lâu sau anh mới mất lời: “ Hoàng, em và Đào... có phải em yêu Đào rồi không?”.