Chi tiết bài viết

Đường lên Cổng Trời - Thiên Môn Sơn

Đường lên Cổng Trời - Thiên Môn Sơn (LDTTg) ....để đến được Cổng Trời, ai cũng phải quay cuồng đủ trên con đường có 99...

(LDTTg) Cổng Trời - Thiên Môn Sơn là một phần của khu du lịch Trương Gia Giới, tỉnh Hồ Nam, TQ. Sau một đêm ngủ ngon lành trên tàu từ Nam Ninh, 8h30 sáng hôm sau, bạn đã có mặt tại Trương Gia Giới.

 

Nhà ga Trương Gia Giới năm 2009 còn ngổn ngang sắt thép, nhưng đứng từ sân ga, ngẩng đầu lên là thấy ca-bin cáp treo vù vù lướt qua đầu, vì từ đây, chỉ đi bộ khoảng vài trăm mét là đến ga cáp treo lên núi.

 photo DSC_0040_zps1fdc32ab.jpg

 

Nếu bạn đi theo nhóm vài người thì nên mua vé qua các đại lý du lịch ngay trước cổng ga cáp, vì khu này không giảm giá vé cho sinh viên nước ngoài, có thể mặc cả giá vé với đại lý, tình hình tỷ giá VND/NDT cao thế này, tại mỗi điểm tham quan, mỗi vé bớt được vài chục tệ thì gom lại cả chuyến đi cũng sẽ tiết kiệm được kha khá chi phí.

Cáp treo vượt qua một ngôi làng nhỏ để lên đỉnh núi. Trên đỉnh núi không có công trình hoặc cảnh quan nào đặc biệt...

 photo DSC00146_zpsf2d47ec0.jpg

 

...mà cảnh quan là đây - con đường dẫn lên Thiên Môn Sơn. Vì Thiên Môn Sơn ở một góc khác, nên họ làm đường cáp treo đến một góc khác nữa để du khách có thể thưởng ngoạn công trình giao thông tốn không biết bao nhiêu công sức này.

 photo DSC00163_zpsafe2243c.jpg

 

Từ cổng lên đến đỉnh núi phải đi qua một ga trung chuyển. Chiều đi, cáp sẽ lên thẳng đỉnh núi. Du khách sẽ đi men theo một sạn đạo kiên cố bằng bê-tông cheo leo bên bờ vực. Có đi qua mới thấy khâm phục công sức xây dựng con đường này!

 photo DSC00193_zpse28f9e1f.jpg

 

Đặc điểm của khu du lịch này là những vách đá thẳng đứng sâu tới cả trăm mét. Có một khúc quanh, người ta làm cái ban-công bằng kính vươn ra bờ vực khoảng 2m, khung thép chắc chắn, kính cường lực dày cộp, nhưng nhìn xuống chỉ thấy sâu hun hút thì vẫn cứ hãi. Mấy năm gần đây, báo chí đưa tin là họ đã làm hẳn một quãng sạn đạo bằng kính để "nắn gân" du khách, nghe thì lại hãi những vẫn cứ thèm được "căng gân" một lần nữa coolcoolcool. Những góc quanh như thế này, đứng ở chỗ nhô ra xa nhất, quả thật, cảm giác như trên mây.

 photo DSC00198_zpse1d92fa3.jpg

 

Cây cối mọc tự nhiên ngả nghiêng theo vách núi, nào đào, nào mận, nào đủ các loại cây, nếu đến đây đúng mùa hoa nở và có nắng chắc sẽ đẹp lắm. Hôm đó, cuối tháng tư rồi mà sương mù vẫn dày đặc, gần trưa, nắng hửng lên được một chút nhưng cũng không đủ sức xuyên quá đám mây mù.

 photo DSC00201_zpsebcce9da.jpg

 

Dọc đường đi, chỉ một chỗ hõm vào sườn núi thế này cũng đủ tạo cảm giác chui vào một hang động đầy bí ẩn, mặc dù cái hõm nông choèn!

 photo DSC00199_zpse822dd08.jpg

 

Đỉnh núi là đây, một ngôi chùa đang xây.

 photo IMG_1074_zps58d64724.jpg

 

Sau khi nghỉ chân ở mấy quán ăn nhanh bên cạnh chùa, chúng tôi quay lại ga cáp treo bằng một con đường khác bằng phẳng hơn. Từ đây, cáp đưa du khách xuống trạm trung chuyển.

 photo DSC_0073_zpse74101a4.jpg

 

Tuyến xe bus nội bộ đã đợi sẵn đưa du khách đến với điểm tham quan chính - Thiên Môn Sơn. Trước hết, phải kể về cung đường này đã. Đường trải nhựa phẳng lỳ vắt từ sườn núi này sang sườn núi khác, lên dốc xuống đèo, cũng có chỗ khúc cua rộng rãi, nhưng cũng nhiều chỗ cua gấp tay áo rẽ bên trái chưa kịp ngồi thẳng lại đã lắc tiếp sang bên phải. Với người thường thì không sao, chứ với các "đệ tử của thần say" thì cung đường này quả là cực hình!

 photo DSC00174_zpsf1581faa.jpg

 

Với người TQ, số 9 là số của Trời, nên để đến được Cổng Trời, ai cũng phải quay cuồng đủ trên con đường có 99 khúc cua. Ở mỗi góc cua lại có một cột bia đánh số thứ tự, cứ nhìn con số trên bia là bạn biết mình đã đi qua bao nhiêu khúc cua và còn bao nhiêu khúc cua đang chờ mình phía trước.

 photo DSC00296_zps209fc289.jpg

Cổng Trời đây! Vốn dĩ chỉ là một khe núi tự nhiên, mặc dù cũng là loại khá to, nhưng người ta phải đục thêm cho nó to hơn nữa. Nó to đến mức theo poster quảng cáo là mấy cái máy bay thể thao xếp hàng bay qua được.

Để lên đến Cổng Trời, nếu các du khách chưa hết ngất ngây với cung đường quanh co thì cứ ngồi nghỉ đi, rồi chuẩn bị tinh thần tiếp tục chiến đấu với 999 bậc thang này. Đứng bên dưới ngửa mỏi cổ để nhìn lên, còn lên đến đỉnh mà nhìn xuống thì cũng chóng mặt! Ngay từ những bậc thang đầu tiên đã có hàng lan can để du khách vịn khi leo, đoạn dưới còn đỡ chứ càng lên cao, bậc thang càng dốc, đang đi lên mà đồng đội có gọi cũng kệ mà cắm cổ đi tiếp cho đến chỗ nghỉ. Các nhà thiết kế cũng tính toán hợp lý rồi, cứ 20 bậc có tay vịn sẽ cách ra vài bậc để mọi người tạm nghỉ, nhưng có mấy ai nghỉ lâu đâu, dừng lại chừng vài phút rồi lại cắm cúi đi tiếp, vì nếu ngồi xuống lúc đó thì không thể còn đủ dũng khí đi tiếp nữa, mà nếu bỏ cuộc lúc này thì thật xấu hổ với các cụ cao tuổi đi bên cạnh!cheeky

 photo DSC00286_zps1febbdba.jpg

 

Cổng Trời chỉ là một khoảng bằng phẳng, gió thổi mát rượi. Phía bên kia cũng là những bậc thang đi xuống, cảnh quan thì với thời tiết âm u thế này, đương nhiên là không có gì đặc biệt.

 photo DSC00261_zps0ed2579f.jpg

上山容易,下山难!Lên nùi thì dễ, xuống núi mới khó! Câu này quả không sai! Ì ạch mãi mới lên đến đỉnh, ngồi ráo mồ hôi rồi lại đi xuống. Gối mỏi chân run, lúc này chắc ai cũng chỉ ước gì có cái cầu trượt để vèo một cái là xuống đến nơi. Một số thanh niên cao to còn tiết kiệm sức bằng cách ngồi lên những đoạn tay vịn này trượt xuống, nhưng với độ dốc này thì các chú cũng chỉ dám trượt vài đoạn.

 photo DSC00269_zps2da0ac64.jpg

Thế là cũng một lần được lên (Cổng) Trời! Được thưởng thức cả lên và xuống 2000 bậc thang trong vài tiếng, được biết cảm giác đi cũng dở mà dừng cũng không xong, huhu.

Nếu có dịp lại đến đây thì em xin phép đứng dưới ngóng Trời thôi ạ! Leo trèo một lần thế là đủ rồi! wink

See more MY TRAVEL PICTURES here.

 

LDTTg 4/2009