
Cứ trời mưa là mình nhớ đến món này, mà nhớ đến món này là mình nhớ đến câu chuyện này, mặc dù câu chuyện chả liên quan đến trời mưa:
Chốc, chú Sồi lại quát to: Tỉu nhà ma, tỉu nhà ma. Không biết chửi ai, chửi cái gì. Chẳng ai để ý. Cũng như chẳng ai để ý chú Sồi là người khách! Cái nhà Tàu này đến đây ở đã bao nhiêu đời. Thím Sồi cũng nói tiếng Bưởi, giọng ỏn ẻn nặng chịch.

Ngày trước, Vũ Trọng Phụng đã viết "Cơm thầy cơm cô", thiên phóng sự thấm thía về cái chợ buôn bán người này. Các nơi, các tỉnh quanh đây đói việc, chẳng ai bảo ai đều kéo nhau về phố Mới....